Từ Pisa bọn mình đi tàu hỏa đến Florence chỉ mất 1h. Đi sớm nên đến nơi chưa tới 8h, đường phố vẫn vắng hoe, cửa hàng vẫn đóng cửa im ỉm. Làm ly cafe trong một quán cafe ở trung tâm để tranh thủ vào mạng tra cứu bản đồ gúc. Chụp ảnh với nhà thờ Duomo ở phía sau vì ngược nắng phía trước, vắng hoe nên chụp ảnh rất hay.
Khu trung tâm thành phố Florence còn giữ nguyên vẹn các đường phố và kiến trúc từ thời Trung cổ. Đường sá nhỏ hẹp, lát đá, hai bên đường là những ngôi nhà xinh xắn xây bằng gạch màu nâu hoặc sơn trắng, với mái ngói tất cả đều một màu đỏ.
Bao bọc khu trung tâm là những mảng còn lại của một bức tường thành được xây dựng từ thế kỷ XIV. Toàn bộ khu vực này được UNESCO xếp vào danh sách di sản văn hóa của nhân loại từ năm 1982.
Florence ra đời vào năm 50 trước Công nguyên, khi những người lính của hoàng đế Cesar bắt đầu xây dựng những doanh trại ở đây. Nằm ở giữa con đường nối liền thủ đô Rome với miền Bắc nước Ý, lại nằm trong thung lũng phì nhiêu của con sông Arno, nên dần dần Florence trở thành một trung tâm thương mại quan trọng.
Đây là giáo đường Santa Maria del Fiore, một kiến trúc đồ sộ bằng đá cẩm thạch với chiều dài 150m, chiều ngang 40m và chiều cao 40m. Phía sau giáo đường là một mái vòm lợp ngói đỏ, có chiều cao 91m. Đây là thánh đường công giáo lớn thứ ba trên thế giới, sau thánh đường Saint Pierre ở Rome và Saint Paul ở London. Thánh đường được khởi công xây dựng từ năm 1296, mãi đến năm 1436 mới hoàn thành về cơ bản. Còn tòa nhà mái vòm được xây dựng từ năm 1420 và hoàn thành năm 1434. Đây là công trình của kiến trúc sư Brinelleschi (1377-1446), một trong những người khởi xướng của phong trào Phục hưng trong lịch sử châu Âu.
Bên cạnh giáo đường là Tháp chuông (Campanile) cao 89m, công trình do Giotto bắt đầu xây dựng từ năm 1334 và được các học trò của ông hoàn thành vào năm 1359 (Giotto mất năm 1337). Tháp chuông có hình vuông (bốn cạnh bằng nhau), dáng vẻ rất thanh thoát nhờ những cửa sổ rất cao ở mỗi tầng, mái tháp bằng phẳng chứ không nhọn như các tháp chuông khác, do đó du khách có thể lên đến mái tháp để thưởng ngoạn toàn cảnh thành phố Florence.
Đối diện với giáo đường là Nhà rửa tội (Baptistère) Saint Jean, có hình bát giác, được xây dựng từ giữa thế kỷ XI. Ngôi nhà này có ba cánh cửa bằng đồng, với những hình ảnh chạm trổ rất công phu, tái hiện lại những câu chuyện trong Kinh thánh. Đặc biệt, cánh cửa thứ hai và thứ ba là công trình của Ghiberti (1378-1455) là những tuyệt tác về điêu khắc trên đồng. Cánh cửa thứ ba đẹp nhất, được Michel-Ange gọi là Cánh cửa thiên đàng, thể hiện hết sức sinh động nội dung Cựu Ước (Ancien Testament) trong Kinh thánh.
Tháp mái vòm trong nhà thờ
Phiên bản bức tượng David, tác phẩm của Michel-Ange (1475-1564). David là nhân vật trong Kinh thánh, nổi tiếng vì đã giết chết tên khổng lồ Goliath bằng cách dùng ná bắn đá vào giữa trán của hắn và về sau trở thành vua của người Do Thái. Nguyên bản bức tượng bằng đá cẩm thạch cao 5m được lưu giữ trong Viện bảo tàng nghệ thuật Florence. Michel-Ange mất bốn năm để hoàn thành bức tượng này, khi ông mới 26 tuổi.
Ra khỏi các khu phố nhộn nhịp, bọn mình hướng tới bờ sông Arno với cây cầu Vecchio, cây cầu duy nhất còn sót lại sau thế chiến thứ 2. Đây là chiếc cầu hết sức độc đáo, ra đời ngay từ thời Đế chế La Mã, bị phá hủy rồi xây dựng lại nhiều lần và được cố định từ năm 1345 cho đến nay. Điều thú vị là hai bên thành cầu ở phần đầu cầu và cuối cầu là các cửa hàng bán nữ trang nên đi trên cầu mà du khách có cảm giác là đang đi trên khu phố mua sắm. Ở giữa cầu có nhiều người ngồi nghỉ ngơi, chơi nhạc và ngắm nhìn dòng sông Arno.
Cửa hàng nữ trang trên cầu
Gelato Ice Cream, niềm đam mê ngọt ngào
Bờ sông Arno
Làm duyên với bình minh Florence
No comments:
Post a Comment